NGÀY ẤY CŨNG ĐÃ TỚI
NGÀY ẤY CŨNG ĐÃ TỚI
Ngày không còn niềm vui, không còn tiếng cười, không còn
năng lượng. Cơ thể dần trở nên mệt nhoài, khô cằn. Thay vì là một đứa lững thững
đi đây đi đó, thì giờ chỉ còn muốn quanh quẩn trong nhà, với căn phòng bốn bức
tường. Cái cảm giác ghê sợ lần lượt xâm
chiếm trong mình, trong cái đầu nặng trịch suy tư. Không biết - không đi - về
đâu.
Nguồn năng lượng trong mình cũng không còn dồi dào, cũng chẳng
còn tích cực là mấy. Chỉ là giờ đây, mình không muốn làm gì dẫu biết con đường
phía trước cần phải làm gì. Chỉ là giờ đây, cảm xúc trong mình không còn ổn định
như trước đây, buồn vui lẫn lộn. Chỉ là giờ đây, mình đã thấy mình thành con
người mà bản thân ghét, không bao giờ muốn hướng tới. Chỉ là giờ đây, mọi thứ
xung quanh mình trở nên một màu bóng tối bủa vây khắp nơi, xám xịt và sợ hãi.
Chỉ là giờ đây, mình cảm thấy bất lực và muốn buông xuôi tất cả, chẳng muốn làm
việc gì. Chỉ là giờ đây, mình đã chìm vào những hố sâu mà không một lời hồi
đáp, hay câu trả lời xác đáng. Mình, rơi vào đâu, giữa nơi đây?
Càng nghĩ càng buồn. Đừng hỏi mình, sao buồn mà không nói ra
cho nhẹ lòng hay đi tìm niềm tâm sự. Bởi mình không muốn. Nhiều lúc muốn tâm sự
với những người thân xung quanh nhưng đành lặng thinh? Nói ra liệu có ai hiểu hết
câu chuyện của mình hay không? Có ai phải sống những ngày nặng nề, đau buồn như
mình hay không? Sau ngần ấy chuyện, mình lại chọn cách lặng im, không ồn ào,
không làm phiền bất cứ ai. Mình nhận lấy đau buồn rồi tự nuốt nó trong sự dằn vặt
bản thân, không một tiếng la hét hay khóc than. Ai mà không khóc thương, không
đau buồn, mình vẫn ngày ngày giam mình
trong nỗi buồn đấy thôi, chỉ là mình cất sâu bên trong những tiếng cười, những
niềm vui mà thôi.
Muốn tìm những niềm vui vô tư nhưng không sao tìm được, bộ
óc mình chỉ toàn những suy nghĩ rối bời. Bây giờ, chẳng biết bao giờ quay về
con người xưa với những trạng thái cũ. Thôi đành đón nhận mớ cảm xúc hỗn độn này như một làn gió mới trong tâm hồn. Một mai, mong mình vững tin, trở lại sớm
hơn.


Nhận xét
Đăng nhận xét